Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
Ngày 14 tháng 9 năm 1958, “thủ tướng” Phạm Văn Đồng đã
bất chấp cả luật pháp quốc tế, khi ngang nhiên nhân danh:
“Thủ tướng nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, kính gửi đồng chí Chu Ân
Lai Tổng lý nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa” để ký-gửi một bản văn mà xem như là dâng hiến cả hai quần đảo Hoàng
Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền của nước Việt Nam Cộng Hòa cho
Trung cộng. Một bản văn hoàn toàn bất hợp pháp; bởi vì theo nguyên
lý thông thường, thì không một ai có quyền dâng, bán bất kể là một
vật gì, dù nhỏ nhất của người khác, không thuộc quyền sở hữu của
mình, và một người biết tôn trọng luật pháp, tôn trọng lẽ phải, thì
không bao giờ chịu đi mua hay nhận bất cứ một vật gì mà do
một người không có quyền sở hữu đem dâng, bán cho mình.
Nhưng đây là chuyện đại sự giữa ba nước: Nước Việt Nam Cộng Hòa, nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa và nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa. Bản văn của Phạm Văn Đồng, là “Thủ tướng nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa” lại dám ngang nhiên ký một cái “công hàm” để đem dâng-bán một phần
biển, đảo của nước Việt Nam Cộng Hòa cho Trung cộng, thì không phải riêng người bán, mà kể cả kẻ mua
cũng đều vi phạm luật pháp quốc tế.
Năm 1958, Hoàng Sa-Trường Sa thuộc chủ quyền của chính quyền Đệ
Nhất Việt Nam Cộng Hòa. Vì thế, Phạm Văn Đồng “thủ tướng nước Việt
Nam dân Chủ Cộng Hòa”, không có một chút quyền, không có một tư
cách gì để ký-gửi một văn bản như thế cho được.
Sắc lệnh số 174-NV ngày 13/7/1961 của
Tổng thống Việt Nam Cộng Hoà Ngô Đình Diệm
Tổng thống Việt Nam Cộng Hoà Ngô Đình Diệm
Bia chủ quyền Việt Nam dựng trên đảo Trường Sa, quần đảo Trường Sa
(1961)
Rồi đến năm 1974, khi Trung cộng xâm lăng, đánh chiếm Hoàng Sa, thì
Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa cũng đã anh dũng chiến đấu, và đã phải
hy sinh cả máu xương để bảo vệ Hoàng Sa. Nhưng nên nhớ, là vào thời điểm ấy, Trung cộng không dám đem cái
bản văn của Phạm Văn Đồng ra để “nói chuyện”; vì Trung cộng
đã tự biết, đối với chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, thì đó chỉ là
mảnh giấy lộn, không hề có một chút giá trị về pháp lý trước quốc
tế.
Nhưng sau ngày 30 tháng tư năm 1975, khi đảng cộng sản Hà Nội đã
bất chấp những hiệp ước, như Hiệp định Paris, 1973, về Việt Nam,
nên đã dùng vũ lực xua quân xâm lăng và cưỡng chiếm nước Việt Nam
Cộng Hòa, một quốc gia có Tổng thống, có Hiến Pháp, có Lưỡng Viện
Quốc Hội, có đầy đủ tất cả, và đã được quốc tế công nhận. Để rồi
sau đó, đã noi theo cái câu “kinh” của Trang Tử là “Thiết quốc giả
Hầu”; nên kể từ ngày ấy, đảng cộng sản - nhà cầm quyền Hà Nội đã
xin làm chư hầu cho Trung cộng, bằng chứng đã hiển nhiên, là hiện
nay nhà cầm quyền Hà Nội đã đi vào giai đoạn Hán hóa cả dân tộc
Việt bằng một cách hữu hiệu nhất, là đưa tiếng Tầu vào chương trình
“giáo dục” ngay từ bậc tiểu học!
Một trong vô số những sai lầm của đảng Cộng sản Hà Nội, là tưởng
rằng, cứ đưa tên tuổi của Hải quân Thiếu tá Ngụy Văn Thà và các
chiến sĩ đã hy sinh trong trận Hải chiến Hoàng Sa năm 1974, thì tất
cả Dân-Quân-Cán-Chính Việt Nam Cộng Hòa sẽ chịu cùng làm tay sai
cho Hà Nôi. Điều này, không thể hoàn toàn phủ nhận, vì đã có một
thiểu số, đã và đang đi vào quỹ đạo của Hà Nội; nhưng đại đa số
Dân-Quân-Cán-Chính Việt Nam Cộng Hòa, chỉ chấp nhận đem máu xương
của mình để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của đất nước Việt
Nam, và sẵn sàng hy sinh tất cả cho chính Nghĩa Quốc Gia Việt Nam
Cộng Hòa mà thôi.
Mặt khác, bởi vì chỉ có chính quyền của nước Việt Nam Cộng Hòa mới
có đủ tư cách pháp lý trước quốc tế, (mà ngayTrung cộng cũng không
thể phủ nhận được), để giành lại chủ quyền của Hoàng Sa và Trường
Sa; nhưng chẳng riêng ai, mà chính đảng Cộng sản và nhà cầm quyền
Hà Nội cũng biết chắc, biết rất rõ những điều này, biết phải làm gì
để giành lại biển, đảo, để giành lại quyền tự quyết cho dân tộc,
nhưng vì đặt quyền lợi riêng của cá nhân, của phe đảng, của gia
đình lên trên cả quyền lợi của Tổ Quốc và Dân Tộc, và cũng vì nhớ
lại những đòn phép của họ đối với người dân cả nước nói chung, và
nói riêng đối với Dân-Quân-Cán-Chính Việt Nam Cộng Hòa sau ngày
30/4/1975; nên họ rất sợ sự trả thù của người dân.
Nhưng đảng Cộng sản-nhà cầm quyền Hà Nội đã không nhớ rằng: trước
ngày 30/4/1975, tất cả những tù binh, tù nhân Cộng sản tại miền
Nam, đều được chính quyền Việt Nam Cộng Hòa đối xử trong tình
người, rất tử tế. Tất cả đều được ăn no, mặc ấm, khi được trả tự
do, họ đều khỏe mạnh hơn trước khi bị bắt rất nhiều, bởi vậy, mới
có nhiều tù binh, tù nhân khi được trao trả về miền Bắc, thì họ đã
biểu tình xin được ở lại miền Nam theo chính sách Chiêu Hồi.
Nói tóm lại, chính quyền Việt Nam Cộng Hòa là một chính quyền đầy
tình nhân ái, và vị tha theo đạo lý Việt. Đạo lý ấy, không bao giờ
cho phép những con người có lương tri có những cách hành xử vô nhân
đạo giữa những con người với nhau.
Tuy nhiên, vì chắc chắn đảng cộng sản Việt Nam sẽ không bao
giờ đặt quyền lợi của Tổ Quốc và Dân Tộc lên hàng tối thượng. Chính
vì thế, nên chúng ta, tất cả người Việt Nam yêu nước chân chính,
cần phải đồng tâm, quyết liệt bằng mọi cách, để đòi lại nước Việt
Nam Cộng Hòa, hầu giành lại Hoàng Sa-Trường Sa và sự toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của đất nước Việt Nam. Dân-Quân-Cán-Chính Việt Nam Cộng Hòa vẫn còn đấy!
Đồng bào Thủ đô Sài Gòn đang chờ đón các chiến sĩ tham dự trận hải
chiến Hoàng Sa trở về.
Đồng bào Thủ đô Sài Gòn đang biểu tình “nêu cao tinh thần chống
cộng”, đả đảo-lên án bá quyền Trung cộng.
Trở lại với Hoàng sa-Trường Sa là của nước Việt Nam Cộng Hòa. Quả
đúng, sự thật hiển nhiên là như thế. Chỉ có nước Việt Nam Cộng Hòa
mới có đủ tư cách pháp lý quốc tế, để đòi, để giành lại Hoàng
Sa-Trường Sa cũng như sự toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của đất nước
Việt Nam, là những núi xương, sông máu, là những dòng nước mắt do
tiền nhân của chúng ta đã dày công dựng xây và giao phó cho chúng ta và hậu thế, đời đời phải noi
gương và gìn giữ.
Và cũng chính vì những lẽ đó, nên cho dù với những tấm lòng thiết
tha với tiền đồ của dân tộc. Thế nhưng, qua những lần tranh đấu,
những cuộc biểu tình của đồng bào ở trong cũng như ngoài nước, thì
tất cả thường chỉ nêu những câu khẩu hiệu: “Hoàng Sa-Trường Sa là
của Việt Nam”. Nhưng trớ trêu thay! vì Việt Nam Cộng Sản, là hậu
thân của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa” theo như văn bản chính
thức và công khai của “thủ tướng” Phạm Văn Đồng đã gửi cho “đồng
chí Chu Ân Lai của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa” vào ngày 14
tháng 9 năm 1958. Chính vì thế, cho nên Việt Nam Cộng sản, tức
“Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” không có đủ tư cách pháp lý
trước quốc tế, để đòi, để giành lại Hoàng Sa-Trường Sa.
Một lần nữa, người viết bài này, chỉ muốn lập lại rằng, muốn giành
lại Hoàng Sa-Trường Sa, thì xin mọi người, đồng bào tại quốc nội cũng
như ở hải ngoại, trong những cuộc biểu tình, trong những buổi sinh
hoạt đấu tranh, hoặc cộng đồng, thì xin hãy nêu cao những câu khẩu
hiệu:
Hoàng Sa-Trường Sa là của nước Việt Nam Cộng Hòa - Hoàng Sa-Trường
Sa là của nước Việt Nam Cộng Hòa!
Pháp quốc, 27/3/2012
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen