“Có
một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn
địa chủ, tư sản ngày xưa. Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm
tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham
nhũng”…
Trên
đời này có nhiều loại cướp bóc nhưng không loại cướp bóc nào có thể hủy
hoại cả một đất nước như loại dùng thể chế chính trị và bộ máy chính
quyền làm công cụ cướp đoạt của người dân. Bao đau thương khổ nạn của
loài người cũng chủ yếu từ đó mà ra.
Cướp bóc theo kiểu nói trên là những cuộc cướp bóc tầm quốc gia, qua
những Hiến pháp, luật, thông tư chỉ thị, bảo hộ độc quyền, các loại thuế
và phí… nhằm cướp bóc của dân. Những tội ác này được cả hệ thống truyền
thông nô lệ và bộ máy đàn áp che giấu, mỵ dân. Ai dám nói sự thật hoặc
phản đối sẽ phải hứng chịu bạo lực dưới nhiều hình thức. Bạo lực của bộ
máy cướp bóc này được tung ra từ tất cả các khâu từ Đảng cộng sản, nhà
nước, cơ quan, hội đoàn tới lập pháp, tư pháp, hành pháp. Bạo lực cũng
thể hiện rõ nhất ở hệ thống công an và bộ máy hành chính các cấp.
Việc “rút xương tủy” của dân dưới nhiều hình thức để tham nhũng dưới
danh nghĩa công dân phải đóng góp xây dựng tổ quốc là chiêu bài cướp bóc
mà bộ máy độc tài luôn tận dụng.
Tăng thuế, phí và lạm thu
Chỉ tính riêng giá xăng dầu, kể từ đầu năm 2015 đến nay, giá đã tăng 3
lần liên tiếp. Theo các chuyên gia thì nguyên do tăng không phải do giá
xăng dầu thế giới mà bởi nhà nước vô cớ tăng thuế môi trường lên 300%.
Dù là nước xuất khẩu dầu, nhưng giá xăng tại VN đắt hơn Mỹ. Trong khi đó
Mỹ có mức thu nhập cao hơn Việt Nam (2011) lên tới 31,7 lần. Mỗi lần
tăng giá xăng, điện, tăng thuế và phí, giá thị trường tăng theo và dân
càng khốn cùng.
Theo báo Tuổi trẻ, nhiều khoản thuế và phí lạm thu đã khiến cho nhiều
gia đình ở Hà Tĩnh ngập chìm trong nợ vì họ đã đói ăn mà vẫn phải vay để
nộp. Trưởng phòng tài chính huyện Can Lộc thừa nhận, có rất nhiều khoản
thuế và phí vô lý. Sự lạm thu đang khiến người dân bị bần cùng hóa,
nhiều người phải tha phương cầu thực.
Tình trạng này đã xẩy ra từ nhiều năm trước nhưng không khắc phục mà ngày càng lạm thu vô tội vạ.
Báo cáo tại Quốc hội cho biết, ngay từ năm 2002, qua khảo sát thấy rằng
các cơ quan cấp TƯ và địa phương có quyền đặt định thu của dân ít nhất
432 khoản phí và lệ phí ngoài thuế. Việc đặt mức thu hết sức tùy tiện,
lộn xộn, không thể quản lý nổi.
Nhiều chuyên gia kinh tế cho biết, mức thu từ thuế và phí tại VN ngày
càng tăng vọt. Trong 5 năm vừa qua, nguồn thu từ thuế và phí của VN dẫn
đầu khu vực, là 20% GDP. Báo cáo “Tổng quan môi trường thuế VN 2014” cho
biết, tình trạng phí chồng lên phí và lạm thu đang khiến mỗi người dân
phải gánh tỉ lệ chịu thuế, phí/GDP cao gấp 1,4-3 lần so với các nước
trong khu vực, trong khi thu nhập bình quân đầu người VN vào hàng thấp
nhất.
Thống kê của Bộ NNPTNT cũng cho biết nông dân phải gánh đến 131 khoản
đóng góp, trong đó có 93 loại phí, lệ phí theo quy định và 38 khoản
“đóng góp xã hội” khác.
Theo T.S Lê Đăng Doanh – nguyên Phó Viện trưởng Viện Nghiên cứu và Quản
lý Kinh tế trung ương (CIEM), thì chính “thói quen” chi tiêu ngân sách
như hiện nay là căn nguyên khiến gia tăng các loại phí và lệ phí đối của
người dân, DN. Theo lý giải của TS Doanh, năm 2015 xuất hiện nhiều hình
thức thu phí, lệ phí là nhằm bù đắp thiếu hụt của thu ngân sách Nhà
nước.
Chẳng hạn đoạn đường cao tốc Pháp Vân – Ninh Bình (chỉ dài 20km) cũng đã
được Bộ này ban hành mức thu phí xe container 400 feet cao nhất lên đến
5 triệu/tháng. Hay ngày 8/4 tại cầu Đồng Nai đã áp dụng mức thu phí
15.000 – 120.000/vé/phương tiện… Đây chỉ là một trong số các ví dụ của
việc Nhà nước đang dùng nhiều cách để tăng thu, bù đắp cho thâm hụt ngân
sách.
Cái chết hàng loạt trong nhiều năm của các doanh nghiệp VN và sự nghèo
khó khốn cùng của người dân VN chính là hệ quả của những hành vi cướp
bóc qua thuế, phí, qua các chính sách bảo hộ doanh nghiệp độc quyền như
xăng dầu,điện…
Thắng lợi của Đảng: đổi bằng xương máu dân
Nhân dịp Đảng CS VN kể công rầm rộ nhân dịp kỷ niệm 85 năm thành lập,
người VN không thể không nhìn lại lịch sử 70 năm của thể chế độc tài
cộng sản VN.
Căn cứ các sự kiện lịch sử, thì thấy đúng là Đảng "đi hết thắng lợi này
đến thắng lợi khác", nhưng Đảng thắng là dân thua. Đảng chỉ có nghĩa là
một nhóm người có quyền lực chiếm được quyền lãnh đạo. Mỗi thắng lợi của
Đảng đều đổi bằng hoặc xương máu và nước mắt của dân VN.
"Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng
hơn địa chủ, tư sản ngày xưa“. Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba
trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham
nhũng". Tội tham ô, tham nhũng mà không tử hình thì không hợp lòng dân,
bởi tham nhũng không phải là những người nhỏ mà đều là người làm to có
chức có quyền, đục khoét công quỹ, bóc lột nhân dân”.
(Phát biểu của thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, phó giám đốc Học viện Quốc phòng (đại biểu Bến Tre) Tuổi trẻ – 277572015)
Có thể thấy, hầu hết những thắng lợi của Đảng cộng sản và chính quyền VN
ngay từ khi mới thành lập cho đến nay đã lấy phương châm "cướp" làm kim
chỉ nam cho mọi hành động.
Chúng ta có thể thấy vô số từ "cướp", "giết"… trong các văn bản trang
trọng của nhà cầm quyền độc tài cộng sản VN: "cướp của người giàu chia
cho người nghèo", "cướp chính quyền", cướp kho thóc của Nhật“, "Trí phú
địa hào đào tận gốc trốc tận rễ"…
Chính quyền cộng sản VN cũng do cướp mà có được và từ đó nhiều hành xử
của nó đối với những người dân cũng theo "tôn chỉ cướp bóc". Chẳng hạn
việc quyền lực trong bộ máy đều trao cho các đảng viên. Chỉ một nhóm
người trong đảng nhưng lại tự đoạt lấy quyền đại diện cho quyền lợi của
công dân cả nước là bất công và phản lại quyền con người.
Cải cách Ruộng đất là cuộc đại cướp bóc làm đảo lộn toàn bộ tổ chức xã
hội bằng cách phế bỏ quyền tư hữu đối với tất cả ruộng, đất, vườn, ao,
hoa màu, trâu bò và công cụ sản xuất. Theo nhiều nhà nghiên cứu thì nó
không khác gì một cuộc diệt chủng áp dụng lên chính đồng bào của mình.
Người VN sẽ không bao giờ quên những cuộc giết người rùng rợn, do chính
người VN, mà trước đây có thể là bạn bè, hàng xóm sống yên vui đầm ấm.
Để không bị chính quyền đoạt mạng, con tố oan cha, chồng vợ tố oan nhau.
Nguyên tắc hành động căn bản của các Ủy ban Cải cách ruộng đất là „Thà
chết mười người oan còn hơn là để sót một địch“( Hồ sơ của Hội đồng CCRĐ
– Thư viện Pháp luật VN).
Theo con số thống kê chưa đầy đủ, sách Lịch sử kinh tế Việt Nam 1945 –
2000, tập 2 xuất bản tại Hà Nội năm 2004, chỉ riêng cuộc CCRĐ đợt
5(1955- 1956) được thực hiện ở 3.563 xã, có khoảng 10 triệu dân và tổng
số người bị sát hạt trong đợt này lên đến 172.008 người, trong đó có tới
123.266 người(71,66%) là giết oan!
Cải cách ruộng đất với hàng trăm ngàn cuộc đấu tố, giết lương dân vô tội
đã khiến dân VN táng đởm kinh hồn, đành khuất thân làm nô lệ. Nông dân
được chia đất từ chỗ cướp lại của địa chủ nhưng sau đó thì việc tổ chức
các hợp tác xã nông nghiệp đã cướp tất cả đất đai của họ vào tay chính
quyền và nông dân lại trở thành vô sản đến tận bây giờ vì Luật, Hiến
pháp vẫn quy định "đất đai là sở hữu toàn dân".
Một trong những hành động cướp bóc quyền của dân lớn nhất gần đây là vào
năm 2013, khi sửa đổi Hiến pháp, điều 4 Hiến pháp này quy định Đảng là
lực lượng duy nhất lãnh đạo Việt Nam, trong khi ngay cả những Hiến pháp
trước đó, mặc dù đã rất mất dân chủ, cũng không đủ can đảm để quy định
một điều phi dân chủ và và vi phạm nhân quyền như vậy.
Xóa độc tài để giữ mạng Dân và mạng Nước
Chính vì sự lãnh đạo độc tài và theo phương châm cướp bóc đã khiến cho
dân VN không những nghèo khó mà còn bị mất quyền làm người, có thể bị
đoạt mạng sống bất kỳ lúc nào bởi nhân viên công quyền.
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng cho rằng công an là đối tượng chính
phải chịu trách nhiệm về việc có tới hơn 260 người chết trong lúc bị tạm
giam chỉ trong vòng 3 năm gần đây.
Làm chết người nhưng kẻ giết người lại được bao che bởi chính các đảng
viên cộng sản cấp trên và đồng nghiệp cùng hệ thống tư pháp, hành pháp.
Sự bao che ấy thực sự là hành vi bật đèn xanh cho nhân viên công quyền
tha hồ cướp bóc, đánh giết dân. Điều đó tung ra một thông điệp ngầm: cơ
quan công quyền, dưới sự lãnh đạo của Đảng, là vua, là trời, để dân sống
thì dân được sống, bắt dân chết là dân phải chết, bất cần pháp luật.
Sự bao che ấy thể hiện quyền sinh sát của nhà cầm quyền trong việc đánh
đập, giết dân hoặc giả dạng côn đồ để hãm hại, mạt sát, bỏ tù những
người đi kêu oan, người dám lên tiếng đòi nhân quyền và dân chủ…Sau khi
đã làm cho dân khiếp sợ, biết rắng mình có kêu oan cũng vô vọng, nhà cầm
quyền càng tha hồ cướp bóc. Và chính sự cướp bóc này đã khiến cho vận
mạng VN, trước sự xâm lấn của TQ, trước sự tiếp tay của những kẻ bán
nước, đang hết sức nguy ngập.
Ông là một người làm thơ được chính quyền vinh danh vì công lao trong
việc tụng ca thể chế độc tài này và cho Đảng. Vì thế, ông lên đến tận
chức Phó Thủ tướng thường trực. Có lẽ con đường thành đạt của ông đã
được xây bằng những bậc thang tụng ca mục đích tôn chỉ của nhà cầm quyền
cướp bóc:
Bài
thơ của ông mặc dù được nhiều người có uy tín đánh giá là „khát máu“,
nhưng chỉ trong bốn câu văn vần này mà ông đã thâu tóm, khắc họa được
phương thức hành xử của chính quyền độc tài này với nhân dân.và cũng cắt
nghĩa được người VN khốn khổ vì đâu.
Rõ ràng là thể chế này cần phải xóa bỏ vì nó đã lỗi thời, mục ruỗng và
càng vận hành càng gây nhiều hành vi cướp bóc. Thay đổi VN bằng một thể
chế chính trị đa nguyên, dân chủ, xóa bỏ sự độc quyền của Đảng cộng sản,
liên kết với các nước dân chủ và văn minh là con đường để giữ mạng nước
Việt và người Việt.
Võ Thị Hảo
http://baomai.blogspot.de/
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen