Thằng Lượm (Danlambao)
Đảng cộng sản VN (ĐCSVN) sau 70 năm độc quyền cai trị, độc tài toàn trị đã đẩy đất nước VN vào bờ vực thẳm. Đảng chỉ lo bảo vệ quyền lợi của đảng; đặt quyền lợi của đảng viên và phe nhóm lên trên quyền lợi của Tổ quốc, dân tộc. Đất nước sau 40 năm thống nhất vẫn đầy rẫy bất công, nghèo đói; công nghiệp, nông nghiệp cực kỳ lạc hậu; nông dân bị phản bội (bị cướp trắng quyền làm chủ ruộng đất); công nhân bị bán rẻ cho tư bản trong và ngoài nước tha hồ bóc lột; đời sống đại đa số nhân dân lao động, trí thức đều ngày càng bi đát; đạo đức XH ngày càng xuống cấp; quân đội thì “trung với đảng”, công an “chỉ biết còn đảng còn mình” nên quyền con người bị chà đạp thô bạo, hận thù chia rẽ chồng chất…
Đảng cộng sản VN (ĐCSVN) sau 70 năm độc quyền cai trị, độc tài toàn trị đã đẩy đất nước VN vào bờ vực thẳm. Đảng chỉ lo bảo vệ quyền lợi của đảng; đặt quyền lợi của đảng viên và phe nhóm lên trên quyền lợi của Tổ quốc, dân tộc. Đất nước sau 40 năm thống nhất vẫn đầy rẫy bất công, nghèo đói; công nghiệp, nông nghiệp cực kỳ lạc hậu; nông dân bị phản bội (bị cướp trắng quyền làm chủ ruộng đất); công nhân bị bán rẻ cho tư bản trong và ngoài nước tha hồ bóc lột; đời sống đại đa số nhân dân lao động, trí thức đều ngày càng bi đát; đạo đức XH ngày càng xuống cấp; quân đội thì “trung với đảng”, công an “chỉ biết còn đảng còn mình” nên quyền con người bị chà đạp thô bạo, hận thù chia rẽ chồng chất…
Bên
ngoài thì Trung Quốc luôn chực chờ nhảy vào cướp đất liền, biển đảo;
băm nát tài nguyên khoáng sản, cát cứ những vị trí trọng yếu của đất
nước.
Ảnh sưu tầm-chỉ có tính chất minh họa
|
Ai
cũng thấy rõ là đảng CSVN đang hấp hối và giãy chết. Như một con thú
hung dữ, trước khi trút hơi thở cuối cùng, đảng CSVN trở nên điên cuồng,
cố bám giữ quyền lực và quyền lợi cho các phe cánh của đảng và cho các
nhóm lợi ích thân hữu ăn chia; ra sức cướp sạch những đồng tiền cuối
cùng trong ngân khố và trên mồ hôi, xương máu của nhân dân. Sự sụp đổ
của đảng CSVN là tất yếu, chỉ còn vấn đề thời gian.
Thời gian phù hợp để đảng CSVN giãy chết là từ nay đến kỳ ĐH 12 của đảng (dự kiến vào đầu năm 2016).
Các dấu hiệu sụp đổ, giãy chết của đảng CSVN đang hiện ra rất rõ:
1. Khủng hoảng lãnh đạo:
Không còn một tên độc tài nào trong đảng “đủ tài” để tập họp nhóm cầm
đầu đảng (Bộ Chính trị-BCT) để “nhất hô, bá ứng” như thời Lê Duẩn –Lê
Đức Thọ. Các vị vua tập thể (BCT) đang chia rẽ sâu sắc về quyền lợi, sẵn
sàng đấu đá, triệt hạ lẫn nhau. Phe đảng X và phe đảng Lú đấu đá quyết
liệt, hậu quả là con chốt thí Nguyễn Ba Thanh “đang từ khỏe mạnh chuyển
sang từ trần”. Đảng CSVN hiện nay chỉ là một triều đình phong kiến trá
hình. Các ông bà vua chúa và các sứ quân tỉnh thành đang chia bè rẽ
phái, chuẩn bị tranh quyền đoạt vị tại ĐH 12 này. Bài học lịch sử cho
thấy: các triều đình phong kiến bị sụp đổ là do “Lú quân” và “loạn
tướng” khắp nơi, nạn kiêu binh hoành hành bá đạo như hiện nay.
2. Khủng hoảng đường lối xây dựng đất nước:
Đảng tiếp tục kiên định lấy Chủ nghĩa Mác-Lenin và tư tưởng HCM làm
cương lĩnh lãnh đạo, xây dựng đất nước theo định hướng XHCN, tức là chấp
nhận “thiên đường mù”. Đi tìm thiên đường mù thì… ai cũng biết, đến hết
thế kỷ này và thêm vài thế kỷ nữa cũng không thể tìm ra. Giáo sư Trần
Phương, cựu phó thủ tướng, đã phát biểu nhân dịp góp ý vào
cương lĩnh của đảng cách nay bốn năm: Thế bây giờ cái CNXH của
ông là cái gì đây? Thật ra mà nói, chúng ta nói và chúng ta
biết là chúng ta bịp người khác! Đến tôi bây giờ, tôi cũng
không biết cái CNXH mà chúng sẽ đi là cái CNXH gì đây? Ông bip
thiên hạ với cái CNXH của ông!... Ông nói CNXH mà ông không biết
nó là cái gì cả. Ông nói định hướng XHCN mà ông không biết
cái định hướng nó là cái gì… Tôi nói thật là chúng ta tự
lừa dối chúng ta… tôi hỏi ông CNXH bây giờ là cái gì? Tôi đố các ông
trả lời được đấy?. Chính tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cũng đã thừa nhận: “xây dựng CNXH còn lâu dài lắm, đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”.
3. Khủng hoảng kinh tế:
Đảng CSVN đang cạn tiền, không còn đủ chi tiêu cho hệ thống cai trị
tham nhũng, lạc hậu, mang đậm tính băng đảng và khủng bố. Sau khi “ăn
không chừa thứ gì”, đảng CSVN đang bị bức bách về kinh tế, chỉ trông chờ
vào kiều hối hàng năm và in tiền, tăng đủ loại thuế để cố sống qua
ngày. Dấu hiệu ngày càng bi đát, đến mức phải "chặt khúc Quốc lộ để bán vé; hầm chưa xây đã thu phí; dự án ngàn tỷ bỏ hoang, mất vốn…"(1).
Quan chức các tỉnh thành đua nhau lập dự án bán đất để chia chác (tỉnh
Khánh Hòa đang bán bãi biển Nha Trang cho Cty nước ngoài cát cứ). Nợ
nước ngoài đến hạn phải trả ngày càng tăng cao, trần nợ công đã chạm
ngưỡng nguy hiểm, quỹ BHXH không còn đủ tiền chi trả cho công nhân nên
đẻ ra Điều 60 luật BHXH, nguồn thu từ dầu thô ngày càng ít vì giá thấp
(có thể càng khái thác càng lỗ vì chi phí-lãng phí cao.)
4. Dấu hiệu đảng bán nước ngày càng lộ rõ:
Mật ước tại Hội nghị Thành Đô (9/1990) đang được TQ thi hành gấp rút.
Từ nay đến năm 2016, TQ sẽ hoàn thành việc thiết lập các căn cứ quân sự
trên các đảo, bãi đá chiếm được của VN (Hoàng-Trường sa), thực thi quyền
kiểm soát 80% biển Đông. Nguồn thu từ tài nguyên tại biển Đông của VN
coi như mất trắng. Dầu thô và nguồn lợi hải sản sẽ bị cạn kiệt trong vài
năm tới, nguồn thu ngoại tệ sẽ bị bế tắc. VN không thể in tiền đi mua
vũ khí để phòng vệ biển đảo như đã lừa dối với Nhân dân được nữa. Đảng
càng đi vay mượn của TQ càng đưa đầu vào thòng lọng. Chính sách ngoại
giao “đu dây” giữa Mỹ và TQ càng làm cho đảng kẹt giữa hai làn đạn,
nghiêng về phía nào cũng chết.
5. Khủng hoảng đạo đức XH:
Giáo dục đào tạo loạn xạ, hàng chục vạn cử nhân, thạc sĩ thất nghiệp,
nạn bằng cấp giả “rờ đâu cũng có”; bệnh viện biến thành máy chém bệnh
nhân; XH rối ren, loạn lạc, tình trạng cướp, giết, hiếp… và loạn các
loại tặc: không có thời điểm nào trong lịch sử mà các loại cướp (tặc)
nhiều như bây giờ. Dưới sự cai trị “sáng suốt, đạo đức, văn minh” của
đảng CSVN, cán bộ đảng viên biến thành cướp ngày (hối lộ, tham nhũng),
rất nhiều loại cướp (tặc) đã được sinh sôi nảy nở loạn cào cào: Sa tặc,
khoáng tặc, vàng tặc, lâm tặc, địa tặc, than tặc, đinh tặc, tin tặc, cáp
(điện) tặc, nghêu tặc, cẩu tặc… dâm tặc!
Ảnh sưu tầm-chỉ có tính chất minh họa
|
6. Khủng hoảng niềm tin:
Do lo sợ Nhân dân không còn tin vào đảng nên đảng không dám “trưng cầu ý
dân”, không dám ra luật Lập hội, luật Biểu tình. Đảng coi Nhân dân là
“lực lượng thù địch” tiềm năng, sẵn sàng sử dụng toàn diện các biện pháp
đê hèn nhất để khủng bố, bắt giam những người yêu nước. Trong mười năm
trở lại đây, trước mắt đảng, chỗ nào cũng có “thế lực thù địch”. Đảng
CSVN đã chính thức tuyên chiến với Nhân dân. Kẻ nào dám tuyên chiến với
Nhân dân, kẻ đó phải chết chắc!
Rõ ràng: đảng CSVN đang lâm vào bế tắc toàn diện!
Nhiều
GS-TS của đảng đang tìm thuốc để cố cứu đảng CSVN qua cơn hấp hối này
nhưng không còn thuốc nào phù hợp. Cộng sản chỉ có thể bị thay thế,
không thể sửa đổi!
Đảng
CSVN đã lộ nguyên hình là một đảng cướp! Không còn “ăn không chừa thứ
gì” nữa mà đang “cướp sạch, không chừa thứ gì” để chuẩn bị lo hậu sự.
Từ
nay đến ngày đảng CSVN tổ chức ĐH 12-cũng là ngày đại tang của đảng,
toàn dân VN hãy chung tay đào mồ để chôn lấp cái xác chết phình trương,
thối tha của đảng.
Xin mượn lời của Phương Uyên để thay lời kết thúc: đảng CSVN đi chết đi!
Ngày đó đang đến rất gần… rất gần.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen