Cánh Dù Lộng Gió (Danlambao) - Trước
năm 1975, họ vẫn rêu rao trên đài Hà Nội và đài MTGPMN thí dụ: quân và
Dân ta đã thắng trận này trận kia, giết chết 100 tên lính Ngụy, làm bị
thương 50 tên khác, bắn hạ 5 máy bay lên thẳng và máy bay ném Bomb, thu
hàng trăm súng các loại. Vì thế sau này Mỹ thống kê từng ngày, họ bắn hạ
bao nhiêu máy bay, mỗi máy bay bao nhiêu người rồi đòi trao trả Hài Cốt
và Tù Binh Mỹ, không biết kiếm đâu ra để trao trả cho Mỹ nên đành ngậm
hột Thị vì cái tội nói láo không căn.
Sau
ngày 30/4 họ còn tự sướng lên tới đỉnh bịp bợm. Báo đài lúc nào cũng
huênh hoang, "Quân Đội ta trung với đảng, hiếu với Dân, khó khăn nào
cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng" trừ thằng Tàu Cộng. "Quân đội
ta đã đánh thắng 3 kẻ thù sừng xỏ nhất" hay tuyên bố "VN bây giờ ra ngõ
gặp Anh Hùng".
Anh
hùng đến nỗi bỏ xác chất thành đống cho kẻ bại trận thu dọn chiến
trường, lo hậu sự chôn cất, và chăm sóc cho các thương binh của họ. Tại
sao miền Nam nhiều Thương Binh từ chiến trường trở về, miền Bắc thì rất
ít, họa huần lắm mới có một vài người phước đức ông bà để lại, may mắn
được quay trở về dưỡng thương và xum họp với gia đình, còn lại bao nhiêu
khi được lệnh rút cấp tốc thì các đồng chí đồng rận của họ làm lễ truy
điệu sống rồi phơ hết, chôn tại chỗ.
Thống
Nhất 2 miền Nam Bắc xong họ phong tặng Anh Hùng rất nhiều thí dụ như
Anh Hùng diệt Mỹ, Anh Hùng diệt máy bay Mỹ, Anh Hùng Lực Lượng Vũ Trang
Nhân Dân, Mẹ VN Anh Hùng, mị và bóp nghẹt sức lao động của Dân bằng cách
phong Anh Hùng Lao Động.
Mà
họ Anh Hùng thật cứ như lời họ kể như Anh Hùng dại dột Tô Vĩnh Diện lấy
thân chèn pháo, Anh Hùng xác đã gần chương xình lấy thân mình lấp lỗ
Châu Mai Phan Đình Giót, Anh Hùng Nguyễn Văn Trỗi đi mua phở cho vợ đau
bị bắt lầm vì sớ rớ đi cầu gần 2 quả Mìn của 2 tên Đặc Công bỏ chạy khi
thấy Cảnh Sát. Anh Hùng Phạm Tuân lái Mig tắt máy mắc võng trên Mây chờ
B52 địch xuất hiện mới nổ máy nhào ra bắn hạ máy bay Mỹ. Anh Hùng Du
Kích dùng hết sức lực ghì chặt máy bay lên thẳng của địch xuống cho đồng
đội thanh toán. Nghe thấy kể các Anh Hùng làm tôi cũng muốn thành "Anh
Khùng" luôn.
Khi
vào được miến Nam họ bắt đầu trổ mòi ăn Cướp, Cướp đi tất cả những gì
"Mỹ Ngụy" bỏ lại không chừa thứ gì từ cuộn giấy đi cầu "Kiss Me" của Mỹ,
Đoàn xe bít bùng của họ chở cả mấy tháng đồ trong Nam về ngoài Bắc.
Họ
tịch thu nhà cửa, Cao Ốc, các văn phòng của các tổ chức bỏ lại, doanh
trại của lính VNCH để lại họ cho QĐND của họ vào thế chân ngay, nhiều
khi chỉ có ít Bộ Đội cũng chiếm giữ một khu doanh trại rộng lớn, trải
dài khắp 4 vùng chiến thuật cũ của QLVNCH.
Họ nghĩ ra cách đổi tiền mấy lần để san bằng khoảng cách đồng tiền Nam Bắc và Cướp tiền của Dân miền Nam.
Họ
quyết tâm tịch thu hết vàng bạc do mồ hôi nước mắt của Dân miền Nam
trong chiến dịch đánh Tư Sản Mại Bản, vì thế nhiều gia đình đã nhảy lầu
tự tử vì trắng tay không còn gì.
Bây
giờ không còn gì để Cướp nữa họ quay qua Cướp đất của các nhà Chung như
Chùa Chiền, Nhà Thờ, các nhà Dòng như DCCT Hà Nội, Nha Trang, Cồn Dầu,
Tam Tòa v. . v. . .
Vẫn
chưa đầy túi tham họ thi nhau Cướp đất Cướp nhà của Dân biến họ thành
những Dân Oan sống vật vờ ngoài vườn hoa Mai Xuân Thưởng để khiếu nại và
chờ giải quyết.
Cuối cùng bao nhiêu năm nay họ kéo bày đàn ra Ngoại Quốc ăn xin các Nước như Mỹ, Úc, Nhật v..v...
Bao
nhiêu cũng không đầy túi tham của họ, nên họ nghĩ kế xây các tượng đài,
đường xá, cầu cống, chưa đem vào sử dụng đã bị hư hỏng, vì họ là các
chuyên gia xây cất, xây thì ít, cất thì nhiều.
Bái viết này kể về 3 giai đoạn của đảng CSVN quang vinh từ nhận là Anh Hùng, thành Ăn Cướp, cuối cùng thành Ăn Xin./.
Ngày 19/04/2015
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen