MẶT TRẬN ĐÃ LỘ RA
HỒ TẤN VINH
B. QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN MUỐN XÁC ĐỊNH AI BẠN AI THÙ
Vấn đề quan
trọng nhứt hiện nay của Quân Đội Nhân Dân không phải là kết nối với
liên minh nào hay tìm mua vũ khí tối tân nào. Có vũ khí để bắn ai? Phải
làm sao khi được lịnh không được bắn! Phải làm sao khi được lịnh tiến
vào trận địa pháo mà kế hoạch hành quân đã được sĩ quan quân báo cao cấp
của ta đã đưa cho địch? Chung quanh ta, thượng cấp của ta, ai là đồng
chí, ai là gian tế? Cái dày dò nhức nhối của
QĐND là không biết ai là địch đây vì ngoại địch không nguy bằng nội gián. Vấn đề sinh tử của QĐND hiện nay là tìm lại chính mình.
1/ Cựu Trung Tá QĐND Trần Anh Kim Nói Về Hoàng Sa & Trường Sa
- VIDEO TRUNG TÁ TRẦN ANH KIM TỐ CÁO TỘI ÁC VIỆT CỘNG BÁN NƯỚC…
Chính Tàu mới là xâm lược. Sau Trường Sa chúng tôi thấy nhục lắm.
Chức năng của Quân Đội là chiến đấu bảo vệ Tổ Quốc, bảo vệ nhân dân chớ không phải bảo vệ Đảng.
Đảng và Nhà Nước hèn nhác. Bản thân chúng tôi không bao giờ chịu nhục.
Bán Hoàng Sa, bán Trường Sa, bán biên giới, bán biển là chính Đảng CS bán nước.
Nông Đức Mạnh trở thành Lê Chiêu Thống rồi.
Đảng CSVN đã đạt đến đỉnh cao của sự ngu xuẩn rồi.
Trước sau
gì lực lượng trẻ (quân đội và sinh viên) sẽ phát huy truyền thống của
ông cha Trần Hưng Đạo- Quang Trung. Vấn đề là thời gian.
Bây giờ là sóng ngầm sẽ trở thành sóng thần.
Khi nhận ra vấn đề rồi thì Đảng CS có cản cũng không cản được nữa.
Quân Đội Nhân Dân sẽ không để dân tộc ta phải chịu nhục như Đảng CS đang cầm quyền đang bắt chúng ta phải chịu (HTV
tóm lược)
Ngày 28 tháng 12 năm 2009, Trung Tá Trần Anh Kim bị kết án tù 5 năm 6 tháng.
2/ - Kiến nghị 4 điểm của một số cựu sĩ quan Lực lượng vũ trang nhân dân gửi Lãnh đạo Nhà nước và Chính phủ CHXHCN Việt Nam
Ngày 2 tháng 9 năm 2014
1. Lực lượng
vũ trang mang tên Nhân dân phải luôn luôn vì Nhân dân, nên không được
huy động Quân đội và Công an vào bất cứ việc gì có hại cho Nhân dân
. . . tuyệt đối không lạm dụng lực lượng Công an vào việc đàn áp những người dân vô tội, chỉ yêu cầu giải quyết quyền lợi hợp pháp của mình.
2. Các chiến
sĩ Lực lượng vũ trang chỉ có thể yên tâm rèn luyện và sẵn sàng hy sinh
xương máu để bảo vệ Tổ quốc khi tin tưởng rằng cống hiến của họ luôn
được Nhà nước ghi nhận thỏa đáng và gia đình của họ sẽ được Nhà nước
chăm sóc chu đáo. Việc cố tình phớt lờ cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới phía Bắc năm 1979 và mấy trận chiến bảo vệ biển đảo không
chỉ phủ nhận lịch sử, xúc phạm đồng bào và chiến sĩ đã hy sinh xương máu vì Tổ quốc, mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng tới tinh thần và quyết tâm chiến đấu của Lực lượng vũ trang.
3. Lực
lượng vũ trang cần được xác định rõ ràng và chính xác đối thủ, không
thể mơ hồ biến thù
thành bạn hoặc coi bạn là thù. Đối tượng tác chiến của Quân đội phải là
những thế lực có thể đe dọa chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc
trong hiện tại và tương lai, chứ không thể là những đối thủ đã thuộc về quá khứ.
4. Là người
chủ và người bảo vệ đất nước, Nhân dân và lực lượng vũ trang phải được
biết chính xác hoàn cảnh thực tế của Quốc gia. Vì vậy, Nhà
nước phải báo cáo rõ ràng với Nhân dân về thực trạng quan hệ Việt-Trung
và về những ký kết liên quan đến lãnh thổ trên biên giới, biển đảo và
các hợp đồng kinh tế ảnh hưởng lớn đến an ninh và chủ quyền của Quốc
gia.
DANH SÁCH NGƯỜI KÝ
1. Lê Hữu Đức, Trung tướng - nguyên Cục trưởng Cục Tác chiến Bộ Tổng Tham Mưu.
2.Trần Minh Đức, Thiếu tướng - nguyên Phó Tư lệnh về hậu cần Mặt trận Trị Thiên
– Huế.
3. Huỳnh Đắc Hương, Thiếu tướng - nguyên Tư lệnh kiêm Chính ủy Quân tình nguyện
Việt Nam tại Lào.
4.Lê Duy Mật, Thiếu tướng - nguyên Tư lệnh Phó Tham mưu trưởng Quân khu 2.
5.Bùi Văn Quỳ, Thiếu tướng - nguyên Phó Tư lệnh về chính trị bộ đội Tăng–Thiết
giáp.
6.Nguyễn Trọng Vĩnh, Thiếu tướng - nguyên Chính ủy Quân khu 4.
7. Bùi Văn Bồng, Đại tá - nguyên Trưởng Đại diện báo Quân đội Nhân dân khu vực
Đồng bằng sông Cửu Long.
8. Phạm Quế Dương, Đại tá - nguyên Tổng Biên tập tạp chí Lịch sử Quân sự.
9. Nguyễn Gia Định, Nghệ sĩ ưu tú Điện ảnh quân đội.
10. Lê Hồng Hà - nguyên Chánh Văn phòng Bộ Công an, ủy viên Đảng đoàn Bộ Công
an.
11. Phạm Hiện, Đại tá - nguyên Chánh Văn phòng B 68 đoàn chuyên gia giúp Campuchia.
12. Xuân Phương, Đại tá - nguyên chuyên viên Cục Nghiên cứu Tổng cục Chính trị.
13. Nguyễn Đăng Quang, Đại tá - nguyên cán bộ thuộc Bộ Công an.
14. Đào Xuân Sâm, Cựu chiến binh Hà Nội - nguyên chủ nhiệm khoa Quản lý kinh tế Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh.
15. Tạ Cao Sơn, Đại tá - nguyên Phó Tham mưu trưởng Quân khu 2.
16. Đoàn Sự, Đại tá - nguyên Phó Cục trưởng Cục Xuất bản Tổng cục Chính trị.
17. Lê Văn Trọng, Đại tá - nguyên Trưởng Ban lịch sử Cục Nghiên cứu Bộ Tổng Tham Mưu.
18. Nguyễn Thế Trường, Đại tá - nguyên Tổng Biên tập báo Quân giải phóng Trung Trung bộ.
19. Nguyễn Văn Tuyến, Đại tá cán bộ tiền khởi nghĩa - nguyên cán bộ Viện Lịch sử Quân sự.
20. Nguyễn Huy Văn (tức Kim Sơn), Đại tá lão thành cách mạng - nguyên Phó Trưởng phòng Sở chỉ huy Cục Tác chiến Bộ Tổng Tham Mưu.
12. Xuân Phương, Đại tá - nguyên chuyên viên Cục Nghiên cứu Tổng cục Chính trị.
13. Nguyễn Đăng Quang, Đại tá - nguyên cán bộ thuộc Bộ Công an.
14. Đào Xuân Sâm, Cựu chiến binh Hà Nội - nguyên chủ nhiệm khoa Quản lý kinh tế Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh.
15. Tạ Cao Sơn, Đại tá - nguyên Phó Tham mưu trưởng Quân khu 2.
16. Đoàn Sự, Đại tá - nguyên Phó Cục trưởng Cục Xuất bản Tổng cục Chính trị.
17. Lê Văn Trọng, Đại tá - nguyên Trưởng Ban lịch sử Cục Nghiên cứu Bộ Tổng Tham Mưu.
18. Nguyễn Thế Trường, Đại tá - nguyên Tổng Biên tập báo Quân giải phóng Trung Trung bộ.
19. Nguyễn Văn Tuyến, Đại tá cán bộ tiền khởi nghĩa - nguyên cán bộ Viện Lịch sử Quân sự.
20. Nguyễn Huy Văn (tức Kim Sơn), Đại tá lão thành cách mạng - nguyên Phó Trưởng phòng Sở chỉ huy Cục Tác chiến Bộ Tổng Tham Mưu.
Tóm lược tin BBC - Trao đổi với BBC, Đại
tá Bùi Văn Bồng, người từng là cán bộ cao cấp trong báo Quân đội nhân dân, đã xác nhận tính xác thực của bản kiến nghị này.
Ông Bồng cũng bình luận về những đồn đoán liên quan tới nội dung thỏa thuận giữa hai bên từ Hội nghị Thành Đô.
“Chủ quyền đất nước là của toàn dân chứ không phải của các nhà lãnh đạo Đảng,” ông
nói, “Cho nên với cương vị lãnh đạo Đảng mà quyết định vận mệnh, lãnh thổ quốc gia là sai hoàn toàn.”
“Hội nghị Thành Đô vẫn đang là một tấm màn bí mật,” ông nhấn mạnh.
Đại tá Bùi Văn Bồng nói lý do ông và các tướng tá khác có kiến nghị 4 điểm với các lãnh đạo Việt Nam.
Kiến nghị
được đưa ra vào lúc này, theo ông Bồng, là nhân lúc Đảng đang
chuẩn bị văn kiện cho Đại hội 12 để đóng góp ý kiến cho Đảng.
Ngoài điểm về Hội nghị Thành Đô, các vị cựu tướng tá còn thúc giục giới lãnh đạo cam kết cho điều họ gọi là "không
được dùng quân đội và công an đàn áp nhân dân, ghi nhận thỏa
đáng sự hy sinh của các thương binhh liệt sỹ trong cuộc chiến
năm 1979 với Trung Quốc, và xác định chính xác bạn và thù."
“Chúng tôi
(những người ký kiến nghị) muốn có sự đổi mới trong các lãnh
đạo sao cho có dân chủ, có lợi cho dân và đúng với bản chất
truyền thống của quân đội và công an,” ông Bồng nói.
Ông giải thích là những vấn đề nêu lên trong các kiến nghị là‘bức xúc từ lâu lắm
rồi’, nhất là việc công an và quân đội được trưng dụng để ‘đàn áp dân’ trong các vụ cưỡng chế thu hồi đất.
Về kiến
nghị xác định rõ ràng bạn thù, ông Bồng nói ông không rõ quân
đội Việt Nam hiện nay xác định bạn thù như thế nào nhưng bản
thân ông cho rằng ‘Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp của Việt Nam vì họ luôn lăm le xâm lược Việt Nam’. Cập nhật: 13:23
GMT - thứ năm, 4 tháng 9, 2014.
3/ Tướng Lê Mã Lương tiết lộ kẻ nội thù
Theo tướng Lương, trước khi xảy ra trận Hải chiến Trường Sa năm 1988, quân đội Việt Nam đã phải phải nhận lệnh ‘không
được nổ súng’ trong trường hợp Trung Quốc đánh chiếm Gạc Ma hay bất kỳ một đảo nào ở Trường Sa.
Hậu quả là
ngày 14/3/1988, hải quân Trung Quốc dễ dàng đánh chiếm đảo Gạc Ma và ra
tay thảm sát 64 người lính hải quân Việt Nam chỉ sau một trận chiến
ngắn.
Hiện nay,
Trung Quốc đang ráo riết xây sân bay quân sự trên đảo Gạc Ma, biến nơi
này thành một tiền đồn uy hiếp toàn bộ khu vực miền Nam của Việt Nam.
Mặc dù tướng
Lương không nêu tên đích danh, nhưng ai cũng hiểu ‘đồng chí lãnh đạo cấp
cao’ là để ám chỉ ông Lê Đức Anh, khi ấy đang giữ chức bộ trưởng
bộ quốc phòng.
Đại tướng Lê
Đức Anh là người duy nhất trong bộ chính trị CS vào năm 1988 có đủ quyền
lực để ra lệnh cho quân đội Việt Nam không được nổ súng.
Theo tướng
Lương, lệnh không được nổ súng cộng với sự chênh lệch lực lượng và khí
giới đã khiến cho Trung Quốc dễ dàng đánh chiếm đảo Gạc Ma, 64 người
lính hải quân Việt Nam hy sinh trên biển. Vị tướng này chua xót nói:
“Đứng về góc độ người lính, đây là nỗi đau không chỉ của người lính hải quân mà cả người lính quân đội nhân dân Việt Nam.
Trong
lịch sử hải quân Việt Nam, chưa có trận nào mà chỉ có mấy phút thôi mà
hải quân ta chết đến
hơn nửa đại đội. Lịch sử của các đơn vị chiến đấu bộ binh cũng thế, làm
gì có mấy phút mà ‘đi’ như thế... trong đánh nhau, ta cũng trong thế
chủ động thì không có chuyện đó.
Đó là nỗi đau, mà nỗi đau này nó âm ỷ và sẽ đi cùng người lính cho đến khi kết thúc sứ mệnh trên mảnh đất này.”
4/ Thiếu Tướng Lê Văn Cương muốn chơi bài lật ngửa
Có lẽ chúng
ta thiếu ý chí, có lẽ như vậy. Chính cái này mới quan trọng chứ chạy
theo vũ khí thì 1.000 năm nữa Việt Nam vẫn không bì với Trung Quốc
được. Phải có ý chí, phải có bản lĩnh chính trị, phải có quyết tâm
chính trị. Cái này Trung Quốc mới sợ chứ làm sao trang bị mà đuổi kịp
họ? Trung Quốc bây giờ đứng thứ 3 thế giới sau Mỹ và Nga,
họ chỉ sợ ý chí của Việt Nam thôi.
. . . Nói
thẳng với Trung Quốc chơi bài ngửa: Việt Nam không
liên minh với Mỹ để chống Trung Quốc nhưng chúng tôi cần sức mạnh của
Mỹ để răn đe mọi thế lực ngoại bang muốn xâm lược Việt Nam.
Nhà nước phải chơi bài ngửa với người dân, công khai và minh bạch. Với thế giới cũng thế. (Trả
lời phỏng vấn của Đài Á Châu Tự Do ngày 30 tháng 1 năm 2015)
5/ Đúc kết những gì các sĩ quan QĐND phát biểu ở trên, ta có thể
hiểu được tâm trạng của họ hiện nay.
a/ Năm xưa, vì
chưa xác định được kẻ thù truyền kiếp, Quân Đội Nhân Dân đã hăng hái
liều mạng chống Pháp, chống Mỹ chỉ là vô ý thức đánh thuê cho Tàu.
Quân đội được thành lập là để đi đánh giặc mà lại không biết giặc là
ai! Đây là cái nhục thứ nhứt.
b/ Năm nay,
nhiệm vụ của Quân Đội còn tệ hơn là đi giúp cho chó đái, Quân Đội Nhân
Dân trở thành một bày súc vật bị Tàu xỏ mũi dắt đi. Quân Đội không
đi bảo vệ đất nước hay người dân mà lại phải đi bảo vệ bọn bán nước,
hại dân. Đây là cái nhục thứ hai.
c/ Những người
lính đã hy sinh bảo vệ biên cương là những người khốn nạn nhứt. Họ
không được coi là liệt sĩ! Công lao của họ không những không được thừa
nhận, tôn vinh mà lại còn bị khinh miệt, chà đạp phủ phàng. Mộ bia bị
đục bỏ. Tràng hoa tưởng nhớ họ cũng bị giựt phá, dẫm đạp. Người quân
nhân nghĩ gì? Số phận của các đồng đội mình đã như vậy. Số phận của mình
mai sau sẽ ra sao? Đây là cái nhục thứ ba.
Một cái nhục là phi lý rồi. Chịu đựng ba cái nhục chồng lên nhau thì cái quân đội này là cái quái gì?
Cái mũ người lính đội trên đầu có ý nghĩa ‘Danh Dự’.
Cái huy chương mang trên ngực là để tưởng thưởng công lao đối với Đất Nước.
Quân Đội Nhân Dân hiện đang có danh dự gì đây? Công lao gì đây?
Trong lịch sử tự cổ chí kim, chưa bao giờ có một quân đội phải chịu nhục nhã như Quân Đội Nhân Dân Việt Nam.
Không có tấc sắt trong tay, người dân phải nuốt nhục mà sống qua ngày.
Ở trên, cựu Trung Tá Trần Anh Kim đã nói:
Quân Đội Nhân Dân sẽ không để dân tộc ta phải chịu nhục như Đảng CS đang cầm quyền đang bắt chúng ta phải chịu.
Đạn đã lên nòng rồi.
Có vũ khí
trong tay, uất hận xung thiên, việc Quân Đội Nhân Dân vùng lên rửa nhục
cho mình và cho người dân chỉ là chuyện nay mai.
HỒ TẤN VINH
Melbourne
Ngày 3 tháng 3 năm 2015
(còn tiếp)
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen