VRNs (27.01.2015) –
Sài Gòn – Trên danh nghĩa, Liên đoàn lao động Việt Nam là tổ chức bảo vệ quyền
lợi hợp pháp của giới công nhân Việt Nam, nhưng trên thực tế, tổ chức này luôn
đứng về giới chủ lao động, ăn lương của giới chủ nên không bảo vệ lợi ích của
người lao động. Từ thực tế đó, lợi ích chính đáng của người công nhân bị xâm
phạm: lương không đủ sống, phải làm việc trong điều kiện không an toàn, bị đuổi
việc bất cứ lúc nào….
Gần đây, tại Việt Nam đã ra đời tổ chức có tên
gọi là “Liên Đoàn Lao Động Việt Tự Do”, gọi tắt là Lao Động Việt. Trên website chính thức của tổ chức này cho
biết: “LĐV là liên minh giữa một số nhóm trong và ngoài Việt Nam hoạt động trong
lãnh vực lao động.” Mục đích của tổ chức nhằm đòi “quyền lợi chính đáng
cho người lao động”, như vấn đề tiền lương, điều kiện làm việc…
Cô Đỗ Thị Minh Hạnh, là một trong những người
đã đi tiên phong trong tổ chức này để lên tiếng, dấn thân bảo vệ cho lợi ích của
người công nhân tại Việt Nam. Cô Hạnh đã bị chính quyền kết án 7 năm tù giam hồi
tháng 10 năm 2010. Tháng 6 năm 2014, cô được trả tự do và tiếp tục hoạt động
trong tổ chức Lao Động Việt nhằm bảo vệ quyền lợi cho người lao động.
Vừa qua, nhờ việc lên tiếng của Tổ chức Lao
Động Việt, một số công nhân tại công ty Diamond (Bình Dương) đã đòi lại được lợi
ích chính đáng của mình.
VRNs giới thiệu với các bạn Bản tin của Tổ chức
Lao Động Việt về vụ việc: “Công ty Diamond đuổi 138, chưa bồi thường, nay “nhận
lại 4″
LĐV* 26/01/2015 – Sau 5 tháng phối hợp trong và
ngoài VN, Lao Động Việt vừa đạt được một kết quả nhỏ ở công ty may mặc Diamond:
Trong số 138 công nhân bị đuổi việc hồi tháng 7/2014 thì nay 4 công nhân đã được
việc lại, và LĐV đang cùng một số tổ chức tây phương tiếp tục tranh đấu đòi
Diamond trả tiền bồi thường đúng đắn cho mọi người.
Đuổi sấc sược, vô lý
Nhắc lại, cuối tháng 7/2014, công ty Diamond
gọi công nhân vô phòng họp (coi Hình) để thông báo đuổi việc: “138 công nhân
nghỉ việc từ bây giờ. Ngày mai đừng quay lại, có quay lại cũng không được lương.
Nếu ký tờ tình nguyện nghỉ việc sẽ được 1 tháng lương, không ký thì không được
bồi thường đồng nào”.
Sau khi một số công nhân cho Lao Động Việt hay,
trong nước thì LĐV phỏng vấn họ và một số công nhân khác, ngoài nước thì LĐV lên
tiếng với Puma, là công ty Đức mua hàng của Diamond. Bản tin 05/8/2014 của LĐV
trên laodongViet.org, cộng với 3 lần cập nhật sau đó, đã trình
bày chi tiết vụ này.
Không chịu bồi thường
LĐV yêu cầu Puma đòi Diamond làm 2 điều chính.
Một là trả tiền bồi thường cho mọi công nhân theo đúng Điều 38 và 49 của Bộ Luật
Lao Động của VN – Điều 38: Phải báo trước 1 tháng rưỡi, nếu không thì trả 1
tháng rưỡi lương; Điều 49: Phải bồi thường 1 tháng lương cho mỗi năm làm việc.
Hai là khi xây lại nhà máy khác (thay cho nhà máy bị cháy vào tháng 5) thì cho
các công nhân này cơ hội làm việc lại, với mức lương không kém lương cũ.
Puma viết thư đến LĐV nói rằng nhà nước địa
phương (kể cả công đoàn nhà nước!) đã miễn cho Diamond không cần phải bồi
thường.
“Đã nhận lại 4 công
nhân”
Trước thái độ vô lý đó (vì Bộ Luật Lao Động
không có điều khoản nào cho phép UBND địa phương hay công đoàn nhà nước được xóa
quyền của người lao động), nên LĐV mời vài nhóm tây phương cộng tác để lên tiếng
– là nhóm Clean Clothes Campaign (CCC), và nhóm Inkota ở Đức, cùng quốc gia với
Puma. Trước đây, từ năm 2010, LĐV đã từng cộng tác với Inkota để điều tra về
điều kiện làm việc ở một số công ty.
Nay Puma vừa viết thư đến Inkota, CCC, và Lao
Động Việt, nói: Diamond đã viết thư mời 138 công nhân nói trên xin việc lại, và
có 4 người đã trở lại làm, là các cô Bích, Mai, Yến, Lộc, với lương bằng lúc
trước.
LĐV nhắn với công nhân
Diamond
Trong nước, Lao Động Việt đang tìm lại các công
nhân bị đuổi việc để hỏi coi trên đây có đúng sự thật hay không. Ở hải ngoại,
LĐV cũng đang cùng các nhóm bạn tìm cách đòi Diamond trả tiền bồi thường đúng
luật.
Vậy LĐV xin các bạn công nhân ở Diamond liên
lạc với chúng tôi qua email (chao@laodongViet.org), qua Facebook
(facebook.com/laodongViet), hoặc qua số điện thoại mà trước đây các bạn đã
có.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen