QUANG HUỲNH
Từ
ngày tôi bỏ đảng,
Tôi
ăn ngủ bình yên,
Miếng
cơm nhai trong miệng,
Thơm
mát tình nhân gian;
Tôi
ra đường ngẩng mặt,
Từ
ngày tôi bỏ đảng,
Xin
làm người thật thà,
Tôi
không còn gian dối,
Tôi
không còn huênh hoang,
Tôi
yêu người chơn chất,
Tôi
thương nước nồng nàn .
Từ
ngày tôi bỏ đảng,
Tôi
là người tự do,
Vươn
vai và đứng dậy,
Điểm
mặt phường dối gian,
Chỉ
tên quân bán nước,
Làm
tôi tớ ngoại bang.
Bao
nhiêu năm lạc lầm ,
Sống
như loài giun dế,
Có
đầu nhưng xơ cứng,
Có
óc nhưng cạn khô,
Miệng
câm như miệng hến
Tôi
chết tự bao giờ .
Thân
tôi thành máu lạnh,
Vô
cảm trước tội tình,
Những
người dân khốn khó,
Những
tuổi trẻ hy sinh,
Chống
giặc Tàu xâm lược,
Đang
hứng chịu nhục hình ,
Bây
giờ tôi sống lại .
Tôi
đích thực là tôi,
Không
vọng cuồng tha hóa,
Tôi
trở lại làm người,
Người
Việt Nam chân chính,
Sống
chết vì quê hương .
QUANG
HUỲNH .
(
Wichita, 1/11/13 )
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen