André Menras – Hồ Cương Quyết
Theo tin từ mạng vietnam.net thứ Hai vừa rồi: hơn 10.000 lao
động nước ngoài trong đó 90% là người Tàu vừa được tuyển dụng bởi công ty
Formosa ở Vũng Áng, Hà Tĩnh, chỉ chưa quá hai tháng sau những sự cố đẫm máu mà
khu công nghiệp này là sân khấu.
Bắc Kinh trở lại, đầu ngẩng cao, nanh sắc nhọn
Trong một hoàn cảnh hợp tác lành mạnh giữa hai nước láng giềng
và khuôn khổ trao đổi hai bên cùng có lợi, thì cái tin này lẽ ra có thể gây nên
niềm lạc quan và thậm chí cả hy vọng của cư dân địa phương và của các nhà quan
sát nước ngoài. Nhưng sự xâm nhập bạo liệt của giàn khoan Tàu cùng với đội tàu
chiến hộ tống vào vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, sau những vụ gây hấn với
Viking 2, Bình Minh 2, gây hấn với dân chài miền Trung Việt Nam đang tiếp tục
xảy ra, thì sự trở lại của đoàn ngũ « lao động » Tàu – mà việc ra đi trước đây
đã được tuyên truyền mạnh mẽ - mang một ý nghĩa hoàn toàn khác. Bắc Kinh trở
lại, đầu ngẩng cao và nanh vuốt thật sắc nhọn. Nó đánh dấu lãnh thổ của mình
ngay trong lòng Việt Nam!
Bình cũ rượu cũ: "Nĩ hảo ma? Huānyíng! " [Chào bạn, khoẻ không ? Xin hoan nghênh !]
Những mối nghi ngờ cất lên từ một số công dân VN vậy là được xác nhận : cuộc mặc cả đã rõ ràng được tiến hành. Trong giai đoạn giàn khoan HKSY981, sự im lặng kéo dài của người trách nhiêm lớn nhất của « đảng lãnh đạo » trong những ngày đầu của vụ xâm nhập này có một ý nghĩa. Sự im lặng tiếp theo sau vụ rút lui đột ngột của giàn khoan và việc thả cũng đột ngột 13 dân chài VN bị giam giữ ở Hải Nam cũng có một ý nghĩa. Chúng rất giống với những tín hiệu của sự nhượng bộ từ phía VN sẽ tiếp theo sau, tức là những sự bỏ mặc chủ quyền thực tế mới. Những tuyên bố chắc nịch và xứng đáng từ chối một « tình hữu nghị viển vông » đổi lấy việc bỏ mặc chủ quyền, những tuyên bố chính trị bắt buộc tạo nên sức động viên trong và ngoài nước, nhanh chóng nhường chỗ trong miệng cũng nhà hùng biện có giọng phẫn nộ ấy, cho lời kêu gọi cảnh sát đàn áp các « phần tử tay sai của thế lực phản động nưóc ngoài » bla-bla-bla... Bình cũ rượu cũ. Không còn chuyện thử kiện Tàu ra toà án quốc tế. "Nĩ hảo ma? Huānyíng! ". Hoan nghênh… các đồng đô la Tàu.
Cuộc gây hấn mới mà dự án công nghiệp Hà Tĩnh gây nên chứng tỏ,
nếu như vẫn còn cần phải chứng tỏ, rằng các nhà lãnh đạo ĐCSVN không thể hiện sự
khác biệt chủ yếu với nhau về sự phụ thuộc vào chính quyền Tàu. Tất cả họ đều là
cái rờ mọoc chính trị của các nhà lãnh đạo Bắc Kinh, buộc chặt vào đấy bởi những
cuộc mặc cả cũ và rất mới, những cuộc mặc cả trong bóng tối cũng như không thể
thú nhận. Những lời lẽ loanh quanh giả xã hội chủ nghĩa giả hữu nghị không còn
che đậy được thực tế của mối quan hệ chủ-tớ. Và với các nhà dân chủ đáng thương,
chỉ còn bước chuyển qua dùng sức mạnh hay đàn áp để buộc phải chấp nhận cái
đường lối chính trị tàn hại và đáng xấu hổ của họ: sự hợp tác trái tự nhiên.
"Thóat Trung" [tiếng Việt trong nguyên bản] hay "Cúi Trung"
[nguyên bản]: một vực thẳm
Trách nhiệm
Trong khi ngày càng đông đảo các công dân VN nói về "Thoát
Trung" [nguyên bản], thì những người tự xưng là đại diện về chính trị của họ
không ngừng đưa họ lún sâu vào một sự phụ thuộc mà quốc gia sẽ ngày càng khó rút
ra. Như thế, cái hố Tàu trở thành một vực sâu giữa nhóm lãnh đạo ấy và ý chí của
nhân dân. Nó ngăn cản VN phát triển lành mạnh. Nó làm VN đông cứng và cô lập với
phần còn lại của thế giới. Và trách nhiệm gây ra tình huống này không thể nào rõ
ràng hơn. Trong hệ thống hiện tại của đảng duy nhất được thiêng hoá bởi điều 4
Hiến pháp, mọi phe cánh, mọi nhóm lợi ích hiện diện trong lòng Bộ Chính trị phải
chịu trách nhiệm về sự phụ thuộc Tàu mang tính tàn phá đất nước. Trách nhiệm tập
thể nhưng nhất là trách nhiệm cá nhân. Mỗi nhà lãnh đạo phải chịu trách nhiệm cá
nhân. Không một ai trong lòng quyền lực trung ương có thể giữ im lặng trước sự
phản bội các khát vọng của nhân dân hay đổ lỗi cho các chính quyền vùng miền, mà
không đánh mất danh dự công dân của mình. Về phía mình, các chính quyền vùng
miền, vốn đã nổi danh một cách đáng buồn vì sự hối thúc tàn bạo tịch thu đất đai
của cải của nông dân, không thể viện dẫn quyền tự do kinh doanh cho những doanh
nhân Tàu rõ ràng đang phục vụ cho chiến lược của Bắc Kinh. Họ sẽ không thể còn
buộc tội quản lý yếu kém cho các ban tổ chức của các khu kinh tế địa phương khi
xảy ra các sự cố sẽ không thể không xảy ra giữa bọn chiếm đóng không được mong
muốn và một quần chúng địa phương bực tức vì sự chung sống bị áp đặt ấy ; từ
thực tế sống, quần chúng cảm nhận điều này như một sự khiêu khích thường trực
đối với tình tự dân tộc và với những lợi ích tức thời của mình. Tóm lại, trong
lòng các cấp của Đảng từ trên xuống dưới, không ai còn có thể chơi trò đà điểu
trước cái điều mà nhiều công dân và một số chiến sĩ dũng cảm đã tố cáo từ lâu:
hiểm hoạ chết người của sự Tàu hoá đang đe doạ quốc gia. Sự xâm nhập của giàn
khoan đã đem đến cơ hội tái cân bằng nền kinh tế bằng cách dần dần lấy lại thế
làm chủ. Cơ hội đã bị ĐCSVN dứt khoát khước từ.
Tiến tới những « Ukraine » kiểu Tàu ?
Mượn cái cớ giả dối là phát triển, đảng này, ngày càng « lạ »
đối với quốc gia và dân tộc mình, liên tục mở cửa nhập khẩu một lượng lao động
Tàu thường không có chuyên môn, số cư dân bùng nổ trong xã hội VN, một xã hội
đang làm mồi cho cuộc khủng hoảng toàn cầu trong đó nạn thất nghiệp đánh vào
hằng trăm ngàn người trẻ buộc phải đi bán sức lao động ở nước ngoài… Trong một
đất nước mà hằng nghìn hecta phần lớn nằm ở những vùng chiến lược đã được đem
cho thuê nhiều thập niên, tức là trên thực tế bị nhượng cho bọn bành trướng Bắc
Kinh đeo mặt nạ, các nhà lãnh đạo VN đang cầm quyền lại còn khuyến khích cho làn
sóng mạnh thêm… Bao nhiêu giàn khoan Tàu trên đất liền đã từ nhiều năm nay lặng
lẽ khoan vào di sản cha ông của VN để hút lên tài nguyên ? Và thế đó, sau khi đã
bán đổ bán tháo những tài nguyên thiên nhiên, năng lượng và kỹ nghệ của quốc
gia, các nhà lãnh đạo nước này sắp sửa bật đèn xanh để hy sinh thêm nữa những
nguồn nhân lực… và thậm chí còn hơn thế nữa. Hằng nghìn gia đình Tàu mới sắp
được định cư. Những gia đình khác sắp được lập nên tại chỗ. Họ sắp làm việc
trong các khu kinh tế mà người VN bình thường sẽ bị trục ra ngoài và các chính
quyền địa phương sẽ chỉ có thể vào sau khi đã lễ phép chìa chân ra cho họ khám.
Họ sẽ sống theo kiểu Tàu trong những con phố, khu phố, quận huyện tự quản mà
chính quyền VN thực sự chỉ là những kẻ làm công dễ bảo… Đôi khi, do được Bắc
Kinh ngầm khuyến khích bằng tài chính, những cộng đồng Tàu này sẽ sống trong các
điều kiện ưu việt hơn hằng ngàn gia đình VN quằn quại bởi nạn thất nghiệp và
đồng lương chết đói… Họ sẽ áp đặt ở đó luật lệ kinh tế và do đó áp đặt những
chọn lựa chính trị của mình. Những kẻ chiếm đóng mới ấy sắp chủ động gieo trên
đất VN một dòng giống Tàu, dòng giống này có thể một ngày nào đó – tại sao không
hình dung trước nhỉ ? – sẽ đòi quyền lãnh thổ. Xứ Ukraine kiểu Tàu. Tàu hoá bằng
huyết thống. Trong trường hợp có những sự ngập ngừng ở cấp địa phương hay kháng
cự ở cấp toàn quốc trước mỗi chấn động mới của nền chính trị Đại Hán [nguyên
văn], các nhà lãnh đạo VN không thể không tính đến sức mạnh gây bất ổn của những
cái túi thuốc nổ bằng người ở trên đất liền mà mồi lửa có thể được châm từ Bắc
Kinh và được tiếp sức tại chỗ bằng những tên mật vụ địa phương người Tàu hay
người Việt đánh thuê. Và lúc đó không phải là vài cuộc biểu tình « nhấn nút », «
đuợc phép » của Hà Nội để gỡ mặt mũi như vào thời điểm giàn khoan HYSY981, sẽ
đưa đến sự thay đổi.
Vũng Áng xác nhận : con vịt VN sẽ bị quay kiểu Tàu
!
Việc trở lại của người lao động Tàu ở Vũng Áng là một thông
điệp rõ ràng xác nhận sự đồng loã quả tang: Bắc kinh và Hà Nội thoả thuận về
điều cốt yếu : « hiện đại hoá » và « phát triển » của VN sẽ được nấu bằng nước
xốt Tàu, vì lợi ích « Đại cục » [nguyên văn], mà nhịp điệu được xác định bởi các
nhà lãnh đạo Tàu và được hợp thức hoá bởi các nhà lãnh đạo ĐCSVN sau lưng nhân
dân mình. Cái ĐCSVN ngày hôm nay, không thể nhận ra nếu so sánh với cái đảng hôm
qua, gánh mọi trách nhiệm lịch sử và sớm muộn sẽ phải chịu trách nhiệm trước
lịch sử…
Ghi chú của tác giả dành cho các cư dân VN gốc Tàu và những
người lao động Tàu chân chính :
Xin các công dân VN gốc Tàu giản dị không phật lòng vì vài dòng
phẫn nộ trên. Chúng không hề nhắm tới họ. Xin những người lao động Tàu bị bóc
lột bởi một chế độ độc tài không coi những lời này như kêu gọi chủ nghĩa chủng
tộc. Tác giả ở đây chỉ chỉ thẳng một thực tế : các nhà lãnh đạo của hai đảng CS
Tàu và VN này không động tâm khi sử dụng quyền lực toàn trị của họ cho những mục
đích lợi lộc riêng tư đi ngược lại các lợi ích nhân dân hay quốc gia… Trong khi
che giấu những trách nhiệm khủng khiếp của mình, họ sử dụng những người này nhằm
cố tình làm trầm trọng thêm sự đói nghèo, thất vọng, sỉ nhục của những người
khác. Họ không chuẩn bị tình bạn mà lòng thù hận. Họ không chuẩn bị hoà bình mà
những tấn bi kịch mới cho cả hai cộng đồng.
A.M.
Tác giả gửi BVN bản tiếng Pháp
Bản dịch của BVN
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen