Fb Hoahao Comchay -
Hôm qua, 8-7-2014, tôi (Bùi Thị Diễm Thuý) cùng 2 con mình đến thăm gặp
anh Nguyễn Văn Minh, hiện đang bị tạm giam tại trại giam An Bình, tỉnh
Đồng Tháp.
Tôi
đến nơi lúc 8h30, vào gởi đồ và xin được thăm gặp, thì được cán bộ ở
đây đùn đẩy trách nhiệm cho bên cảnh sát điều tra. Buộc lòng tôi đến cơ
quan cảnh sát điều tra để mong được giải quyết. Đến đây, nhân viên cảnh
sát điều tra không giải quyết liền mà cho chúng tôi đợi hơn 1 tiếng hồ,
rồi nhận được câu trả lời: ở đây không có giải quyết trường hợp của anh
Minh, chị hãy đến Viện kiểm soát. Buồn bã, thất vọng tôi lầm lũi đến
Viện kiểm soát để một lần nữa mong được giải quyết.
Tôi đến Viện kiểm soát lúc 11h, nhân viên Viện kiểm soát cho hay là đã hết giờ, hãy quay lại lúc 1h30.
Đầu
giờ chiều, tôi trở lại. Nhân viên viện kiểm soát bảo tôi ngồi đợi để cơ
quan giải quyết. Hơn 20 phút sau, 4 nhân viên gồm (2 thuộc viện kiểm
soát, 2 của công an điểu tra) dắt tôi đến trại giam.
2 giờ rưỡi chiều, lần đầu tiên sau hơn 5 tháng tôi mới được gặp lại chồng mình.
Thời gian trại giam cho phép gặp là 15 phút, anh Minh xin thêm 5 phút và được cán bộ đồng ý.
Anh Minh kể: rất nhiều lần cán bộ trại giam đến để bắt anh nhận tội. Có lần 2 cán bộ quản giáo đánh anh. Ngoài ra, họ dùng dùi cui, khăn ém vào miệng bắt anh lăn tay nhận tội. Anh Minh tự ĐẬP ĐẦU mình để phản đối những hành động đàn áp của cán bộ quản giáo, và quyết không ký vào bất kỳ văn
bản nhận tội nào.
Trong thời gian hạn hẹp như thế, anh kể về cuộc sống hằng ngày trong trại giam. Anh còn an ủi gia đình và nói: mọi
người đừng lo lắng cho anh, tinh thần anh vẫn mạnh mẽ. Hãy gởi lời hỏi
thăm đến tất cả mọi người, cảm ơn mọi người đã quan tâm giúp đỡ, và lo
lắng cho anh trong thời gian qua.
Cuối cùng anh nhắn tôi
và 2 con: "tháng sau nếu đi thăm mà cán bộ không cho gặp mặt thì hãy về đội khăn tang cho anh"
Fb Hoahao Comchay -
Hôm qua, 8-7-2014, tôi (Bùi Thị Diễm Thuý) cùng 2 con mình đến thăm gặp
anh Nguyễn Văn Minh, hiện đang bị tạm giam tại trại giam An Bình, tỉnh
Đồng Tháp.
Tôi
đến nơi lúc 8h30, vào gởi đồ và xin được thăm gặp, thì được cán bộ ở
đây đùn đẩy trách nhiệm cho bên cảnh sát điều tra. Buộc lòng tôi đến cơ
quan cảnh sát điều tra để mong được giải quyết. Đến đây, nhân viên cảnh
sát điều tra không giải quyết liền mà cho chúng tôi đợi hơn 1 tiếng hồ,
rồi nhận được câu trả lời: ở đây không có giải quyết trường hợp của anh
Minh, chị hãy đến Viện kiểm soát. Buồn bã, thất vọng tôi lầm lũi đến
Viện kiểm soát để một lần nữa mong được giải quyết.
Tôi đến Viện kiểm soát lúc 11h, nhân viên Viện kiểm soát cho hay là đã hết giờ, hãy quay lại lúc 1h30.
Đầu
giờ chiều, tôi trở lại. Nhân viên viện kiểm soát bảo tôi ngồi đợi để cơ
quan giải quyết. Hơn 20 phút sau, 4 nhân viên gồm (2 thuộc viện kiểm
soát, 2 của công an điểu tra) dắt tôi đến trại giam.
2 giờ rưỡi chiều, lần đầu tiên sau hơn 5 tháng tôi mới được gặp lại chồng mình.
Thời gian trại giam cho phép gặp là 15 phút, anh Minh xin thêm 5 phút và được cán bộ đồng ý.
Anh Minh kể: rất nhiều lần cán bộ trại giam đến để bắt anh nhận tội. Có lần 2 cán bộ quản giáo đánh anh. Ngoài ra, họ dùng dùi cui, khăn ém vào miệng bắt anh lăn tay nhận tội. Anh Minh tự ĐẬP ĐẦU mình để phản đối những hành động đàn áp của cán bộ quản giáo, và quyết không ký vào bất kỳ văn
bản nhận tội nào.
Trong thời gian hạn hẹp như thế, anh kể về cuộc sống hằng ngày trong trại giam. Anh còn an ủi gia đình và nói: mọi
người đừng lo lắng cho anh, tinh thần anh vẫn mạnh mẽ. Hãy gởi lời hỏi
thăm đến tất cả mọi người, cảm ơn mọi người đã quan tâm giúp đỡ, và lo
lắng cho anh trong thời gian qua.
Cuối cùng anh nhắn tôi
và 2 con: "tháng sau nếu đi thăm mà cán bộ không cho gặp mặt thì hãy về đội khăn tang cho anh"
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen