Ngô Văn - DienDanCTM
Ngày 13/04/2014, một trang
mạng lớn tên Thiên Sơn nằm dưới sự điều hành của nhà cầm quyền Trung quốc ở "khu
tự trị Uyghur", tức Ngô Duy Nhĩ hay Tân Cương, chính thức đưa tin xác nhận hiện
tượng trong thời gian gần đây dân chúng lượm được nhiều tờ giấy bạc mệnh giá 1
nguyên có in các hàng chữ "mang nội dung phản động". Trang này cũng cho biết
loại tiền mang các khẩu hiệu lan tràn nhiều nhất tại thị trấn Urumqi. Nhưng
không biết căn cứ vào đâu mà trang này khẳng định luôn rằng: "Đây là hành động
phi pháp của nhóm tà đạo Pháp Luân Công nhắm vào sắc dân thiểu số Duy Ngô Nhĩ để
xúi dục họ đứng lên chống đối chính quyền, phân hóa đất nước".
Điều làm cho các quan chức cai
trị Tân Cương - một nước bị Bắc Kinh lấn chiếm từ năm 1949 - lo lắng là dân
chúng chẳng ai từ chối lượm, dùng những tờ giấy bạc đó. Cả những người Hán đang
sống ở thị trấn Urumqi khi được phóng viên của trang mạng Thiên Sơn và các báo
đài khác phỏng vấn, họ đều trả lời rằng có đọc những câu khẩu hiệu chống cộng
sản độc tài in trên tờ giấy bạc, nhưng vẫn lượm để dùng như bao người
khác.
Ngay sau khi tung tin trên lên
trang mạng Thiên Sơn và nhiều báo đài trong toàn "vùng tự trị" Tân Cương, Ngân
hàng Trung ương Nhà nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã gởi một thông tri đến
cho tất cả các ngân hàng trên toàn quốc với chỉ thị sau: Khi phát hiện bất cứ
tờ giấy bạc nào có in hàng chữ phản động, phải thu hồi ngay. Loại giấy bạc này
được coi như loại bị rách hay bị nhem, và phải nộp về ngân hàng nhà nước để đổi
lại giấy bạc mới. Ngoài ra bất cứ ai đem các loại giấy bạc đó đến ngân hàng để
đổi thì ngân hàng phải đổi ngay cho họ.
Điều đau đầu cho các ngân hàng
khi nhận được lệnh từ ngân hàng trung ương là số lượng của loại tiền giấy 1
nguyên. Đây là loại lưu hành nhiều nhất trong đời sống hàng ngày của dân chúng.
Có thể nói số lượng nhiều vô số kể. Nay các ngân hàng phải cắt cử nhân viên mỗi
ngày đếm từng đồng để xem tờ nào có in khẩu hiệu phản động mà thu hồi. Khối
lượng nhân viên ngồi làm việc này tạo nhiều tốn kém cho từng ngân hàng dù là
công hay tư. Việc kiểm để loại trừ đó chắc chắn cũng sẽ có sơ sót. Các nơi nhận
tiền xuất từ ngân hàng dễ dàng đổ tội "lưu hành giấy bạc có in khẩu hiệu phản
động" ngược lại cho các ngân hàng. Từ đó, các quan chức nhà nước cũng trút trách
nhiệm lên các ngân hàng khi bị trung ương khiển trách.
Công an Trung quốc cũng đã
nhập cuộc với các thông báo hù doạ dân chúng nếu lượm hay nhận được loại giấy
bạc đó thì phải đem ngay đến ngân hàng để đổi tờ khác. Ai sử dụng nó để mua bán
là phạm pháp. Chưa hết, Bộ Công An Trung quốc còn gọi đây là một trong những
"hành vi khủng bố" của Pháp Luân Công và các tổ chức khủng bố người Uyghur, rồi
ra lệnh bắt buộc tất cả công an phải học tập một khóa chống khủng bố kéo dài 3
tháng. Đây cũng là một khoản tốn kém rất lớn cho Bắc Kinh.
Trong nhiều tháng qua, nhà cầm
quyền Trung Quốc luôn ráng tận dụng các biến sự mang tính bạo động trong xã hội
để dán nhãn "khủng bố" lên Pháp Luân Công và các nhóm đòi nhân quyền cho Tân
Cương, dù chẳng đưa ra được bằng chứng nào đáng kể. Cụ thể như vụ xe tông vào
thành cầu Kim Thủy bên ngoài Tử Cấm Thành ở quảng trường Thiên An Môn vào cuối
tháng 10/2013; đến vụ chém giết loạn xạ trước nhà ga Côn Minh vào đầu tháng
3/2014 và nhiều vụ khác nữa. Sau mỗi sự kiện này, công an lại lùng bắt tùy tiện
rất nhiều người gốc Uyghur và những người mà công an thù ghét từ trước mà chưa
có cớ để bắt. Chính vì thế mà khi chuyến bay MH370 bị mất tích, nhiều nhà quan
sát đưa ngay ra nhận định: may mà chiếc máy bay này là của Malaysia và phát xuất
từ Malaysia; nếu không, lại có vô số người Uyghur và học viên Pháp Luân Công
chết oan.
Ngay cả các dân oan kéo đến Ủy
ban nhân dân tỉnh Hắc Long vào cuối tháng 3/2014 để đòi công lý vì bị quan chức
cướp đất, cướp nhà, cũng bị công an kéo đi nhốt và cột cho nhãn "thành viên Pháp
Luân Công". Khi 11 luật sư lên tiếng bênh vực cho các dân oan đó, họ cũng bị
công an bắt luôn để điều tra về "mối quan hệ của họ với Pháp Luân Công".
Nhưng dù với mọi thứ đòn phép
như vậy, giới quan sát quốc tế và những nhà hoạt động xã hội tại Trung Quốc vẫn
phải thừa nhận những người khởi động việc in khẩu hiệu trên tiền giấy đã thắng
lớn. Chi phí in không nhiều và dân chúng trong vùng Uyghur tự động tiếp tay cất
giấu và lưu hành các tờ giấy bạc mang khẩu hiệu này mà không sợ bị trừng phạt
(Họ có thể đổ tội cho các ngân hàng làm việc sơ sót). Ngược lại, nhà cầm quyền
tốn gấp ngàn lần để đối phó và ngăn chận trên toàn quốc qua cả hệ thống ngân
hàng, hệ thống tuyên truyền, và hệ thống công an. Sự cuống cuồng đối phó cũng
làm lộ sự lo âu của giới lãnh đạo Bắc Kinh, và vì thế lại càng quảng cáo cho mức
hiệu nghiệm của cách làm này, đặc biệt đối với cánh Bạc Hy Lai và những phe nhóm
đang thâm thù Tập Cận Bình.
Rõ ràng người dân Trung Quốc
đã thu thập và bắt đầu áp dụng các cách thức đấu tranh bất bạo động mà nhiều dân
tộc khác đã sử dụng để hạ bệ các chế độ độc tài với đầy đủ súng ống và các
phương tiện bạo hành.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen